Từ hồi cấp 3, mình đã bắt đầu mơ mộng về một ngày trở thành người lớn, tự kiếm ra tiền, rồi tha hồ đi du lịch như anh Trần Đặng Đăng Khoa.
Vậy mà khi đặt chân tới Nhật Bản rồi, bất chấp hệ thống giao thông công cộng xuất sắc, sẵn sàng hộ tống mình đi bất cứ nơi đâu, thì cuộc sống của mình lại chỉ xoay quanh 4 nơi: nhà, giảng đường, thư viện, nơi làm thêm.
Phần vì càng học sâu vào chuyên ngành, mình càng không khỏi trầm trồ, cảm thán “Ôi trời. Không ngờ kiến thức ngành Răng-Hàm-Mặt đã sâu thế này.” Học phần này thì lại lòi ra mình chưa nắm vững phần kia, cứ vậy sau giờ học là mình “sống” luôn ở thư viện đến khuya.
Phần vì mình có định kiến là: đi du lịch sẽ tốn rất nhiều tiền, tiền đó mà để đầu tư sinh lãi kép thì theo hiệu ứng cộng dồn sẽ tích lũy được nhiều hơn nữa. Nên tóm lại là, để sau này tài chính vững rồi hẵng đi.
Dần dần, cuộc sống của mình chỉ có mỗi việc học. Học lý thuyết ở trường, rồi quan sát thực tiễn ở phòng khám nha nơi mình làm thêm. Dù cách sống này giúp mình bớt lo lắng hơn về tương lai là một bác sĩ răng-hàm-mặt, nhưng trong lòng mình vẫn cứ không yên:
Chẳng lẽ mình phải chờ tới 30, đạt được tự do tài chính rồi thì mới được đi du lịch ư? Nhưng mà liệu sức khỏe, sắc đẹp, thời gian có chờ mình được tới khi ấy để mà tận hưởng hay không?
Rồi mình ngộ ra: du lịch đâu nhất thiết phải đi xa, phải đặt khách sạn, phải tiêu nhiều tiền. Rồi mình định nghĩa lại cho bản thân, “du lịch nghĩa là đi tới nơi mình chưa tới bao giờ”.
Chọn một con đường mới để đi học, đi làm cũng là du lịch. Đi bộ ra ngắm cây bạch quả ở công viên gần trường cũng là du lịch. Đi tham quan thư viện trường cũng là du lịch. Đi window shopping ở cửa hàng mỹ phẩm cũng là du lịch.
Càng để ý, mình càng nhận ra có rất nhiều nơi để đi du lịch mà tốn rất ít (440 yen ~ 74,000 vnd – vé xe bus 2 chiều), hoặc không tốn tiền (đi bộ, đi xe đạp).
Vậy là dần dần, mình cùng bạn bè bắt đầu vi vu những bảo tàng, trường đại học, nhà hàng,… khắp Hiroshima vào mỗi chiều thứ sáu khi tan học.
Cuộc sống mình từ khi thay đổi cách nghĩ về du lịch cũng thực sự đổi màu luôn! Google Calendar của mình từ 2 màu đơn độc giờ rực rỡ bảy sắc cầu vồng. Cảm giác mình đang bỏ lỡ điều gì (fear of missing out – FOMO) trong những ngày thanh xuân này cũng biến mất.
Tất nhiên là đi chơi ngoài tốn chút tiền còn tốn thời gian. Nhưng mình nghĩ chúng ta hoàn toàn có thể dùng cách “gộp” để tận dụng tối đa khoảng thời gian du lịch:
- đằng nào cũng cần tập thể dục, nên thay vì chạy một chỗ trên máy chạy bộ, mình có thể ra ngoài đi bộ ngắm cảnh quanh nhà, hoặc lên đồ dạo phố, chỉ ngắm thôi là được, chẳng cần mua sắm gì.
- lúc ngồi trên tàu, có thể đọc sách, ôn flashcard anki, hoặc đơn giản là tập trung ngắm cảnh bên ngoài
Mindset mới về du lịch này đã làm cuộc sống mình sôi động hơn nhiều. Nên mình chúc bạn năm mới này cũng có những trải nghiệm còn tuyệt vời hơn nhen! Nếu được, thì hãy cho mình biết với qua facebook nhen.
Du lịch đơn giản là: đi tới nơi mình chưa tới bao giờ.

Comments
2 responses to “#18 – Du lịch đơn giản là: tới nơi mình chưa tới bao giờ.”
em đồng cảm với bài này cực~ em nhờ đi du học mà có được niềm vui trong việc đi dạo, vì ở thành phố giao thông tiện lợi đi xa mấy cũng nhảy lên tàu xe là về nhà được, nên cứ thế lang thang ngắm phố phường, cảm giác như mình là du lịch sinh chứ hem phải du học sinh nữa =)))))
tuần nào em cũng đọc bài của chị á, hi vọng sẽ được đọc dài dài ạ hehe~ Merry Christmas chị nhen ☆
Ui cảm ơn comment của em nhennn. Chị không dám hứa lần tới sẽ có bài dài, nhưng chắc chắn sẽ có bài chất lượng. Hi vọng nó sẽ đem lại giá trị gì đó cho em nha.
Chúc em giáng sinh vui vẻ nhennnn ^^